Skip to main content

NGÀNH SẢN XUẤT ROBOT!

 Qua vụ trường ĐH Duy Tân sa thải cô giảng viên Trần Thị Thơ. Điều này cho thấy, những thầy/cô dạy học sinh mở mang tư duy, biết phản biện, biết nhìn vào hiện thực một cách đa dạng trong xã hội, biết sáng tạo.... đều không có chỗ đứng.

Chủ trương của nhà trường (dù trường công hay tư) cũng đều nhồi sọ thế hệ trẻ. Họ dạy cho chúng phải biết vâng lời, phải biết tuân thủ, phải biết ơn... Họ cổ súy cho chúng phải hãnh diện, phải tự hào, phải ngạo nghễ. Họ nhồi vào đầu bọn trẻ rằng: đất nước, tổ quốc, dân tộc, chính quyền, đảng, chế độ chỉ là một! Tất cả mọi khái niệm đó cùng đồng nghĩa với nhau? Bởi vậy, ai nói xấu chính quyền là nói xấu dân tộc; ai bôi nhọ chế độ là bôi nhọ đất nước?!
Tất nhiên các thầy/cô ấy không ngu đến nổi, không phân biệt được đâu là đất nước, giang sơn, đâu là đảng là chế độ. Nhưng vì nồi cơm, nên bọn trẻ đã bị các thày/cô thay nhau đầu độc, tẩy não làm cho bọn chúng thui chột tư duy thì làm sao chúng đủ sáng suốt để mà biết đúng, biết sai?
Chẳng biết thầy/cô nào dạy người mẫu Xuân Lan mà không phân biệt được đâu là Đất Nước và đâu là Nhà Nước! Chẳng biết nhà trường nào đào tạo cô ta mà dốt đến thế chứ! Ngành GD trả lời giùm tôi cho thông não thử coi! Cô XL chửi người ta phản đối đất nước. Vậy phản đối đất nước là phản đối nguyên một lãnh thổ từ Ải Nam Quan vô tận mũi Cà Mau, hay phản đối cái gì trong đất nước ấy? Phản đối giòng sông ư? Phản đối ngọn đồi ư? Hay phản đối lũy tre, bóng dừa, góc phố? Tất cả các vật thể đó nằm trong một lãnh thổ, mà lãnh thổ ấy được cộng đồng người Việt sinh sống lâu đời, nên chủ thể đó là đất nước VN. Vậy phản đối đất nước là phản đối cái gì?
Người ta phản đối nhà nước chứ không phải phản đối đất nước. Đừng đánh đồng khái niệm ngu xuẫn như vậy! Bởi, nhà nước là tổ chức quyền lực nắm quyền điều hành, cai quản đất nước ấy. Tổ chức chính trị ấy là nhà nước. Nhà nước đưa ra chính sách không hợp lòng dân thì dân có quyền phản đối. Nhà nước chủ trương xây tượng đài, cổng chào...tốn hao ngân sách; chủ trương khai thác cạn kiệt tài nguyên; chủ trương giáo dục nhồi sọ ngu dân; chủ trương thần phục kẻ thù truyền kiếp; chủ trương nhượng địa ngoại lai; chủ trương tiến lên CNXH tào lao.... Tất cả các chủ trương ấy đều gây tổn thất cho đất nước, gây đói nghèo cho đồng bào. Người ta phản đối là phản đối cái nhà nước đưa ra chủ trương đó, chứ phản đối đất nước là phản đối ccm gì?
Hệ quả của nền GD nhồi sọ,và hệ quả của những nhà giáo đặt nồi cơm lên trên tổ quốc, thì thế hệ trẻ hôm nay, không biến thành robot mới lạ!?

Nguồn: https://www.facebook.com/story.php?story_fbid=3963860247057925&id=100003019675969

Comments

Popular posts from this blog

Suy ngẫm ..

 Bài này được chép lại từ một cuộc trò chuyện ngắn với bác hưu trí gần nhà. Tôi, một người cộng sản Liêm khiết và trung thành Vì lý tưởng của Đảng Luôn chiến đấu, hi sinh Nay đã ngoài sáu chục Suy ngẫm lại cuộc đời Mắt tự dưng ngấn lệ Xin được chép thành lời Rằng: chúng ta, cộng sản Nói rất hay, rất nhiều Nhưng làm ra sản phẩm Thì chẳng được bao nhiêu Miệng ăn thì núi lở Dù biển bạc, rừng vàng Giao cho người cộng sản Chẳng mấy lại tan hoang ... Với đôi lời tự bạch Tôi nhắn nhủ mọi người Giữ đôi tay trong sạch Giữ phẩm giá cả đời Với đồng chí, bè bạn Tôi cũng góp đôi lời Rằng cuộc đời dài, ngắn Sống cho đáng con người Đừng vì chút xấu hổ Chút huyễn hoặc, tự hào Mình thành vết xe đổ Con em lại đi vào Lại thành người cộng sản Lặng im, đánh mất mình Không dám nói, dám nghĩ Chỉ cống hiến, hi sinh Rồi cuối đời ngẫm lại Chợt thảng thốt, bàng hoàng Chúng ta đang góp sức Phá đất nước tan hoang

Không đề 08/11/2022

 MỘT Ý nghĩa của Cộng Sản Là đem gom hết tiền Của nhân dân, tất cả Chia đều cho đảng viên

Đất nước ngủ quên

Bảy nhăm năm, người ngủ quên trên mộ Đái ướt đầm lên mặt Mẹ già nua Bảy nhăm năm, lũ súc sinh mọi rợ Dỡ Tổ Đường, phá núi để xây "chùa" Dân nhung nhúc cuộc mưu sinh tởm lợm Cắm đầu đi, cắm cổ đi, cho thẳng thớm luống cày Khi nắng tắt hắt vào nhau hũ rượu Khạc ra đường nỗi nhục, giả vờ say Ngày quằn quại, đêm lõa lồ múa cột Gác chân nhau ngả ngớn giễu lương tri Đứa biết chữ chui vào trong vỏ ốc Sống qua ngày bằng cứt cá rô phi Thế mà vẫn luôn “tự hào” lắm đấy Nào “thắng Tây, thắng Mỹ”… ngứa cả tai Sao chẳng thấy đứa nào xông ra biển? Để ngư dân, "tàu lạ" đuổi chạy dài. Lũ trẻ con vừa chui ra từ lòng mẹ Chẳng biết mô tê, đã đội cục nợ lên đầu (Những món nợ giúp quan xây biệt phủ) Biết bao giờ mới thoát khỏi kiếp ngựa trâu? Dào, quan tâm làm đếch gì thế nhỉ? Cứ kệ cha chúng nó, bận quái gì mình? Sao phải thức để bị nhốt vào trong ngục? Gái nạ dòng thì còn lo ngại gì “mất trinh”? Thằng lính trồng rau, quên cầm súng Thằng quan tham nhũng, chẳng cần lương Nhà giáo dạy thu...