Bài này được chép lại từ một cuộc trò chuyện ngắn với bác hưu trí gần nhà.
Tôi, một người cộng sản
Liêm khiết và trung thành
Vì lý tưởng của Đảng
Luôn chiến đấu, hi sinh
Nay đã ngoài sáu chục
Suy ngẫm lại cuộc đời
Mắt tự dưng ngấn lệ
Xin được chép thành lời
Rằng: chúng ta, cộng sản
Nói rất hay, rất nhiều
Nhưng làm ra sản phẩm
Thì chẳng được bao nhiêu
Miệng ăn thì núi lở
Dù biển bạc, rừng vàng
Giao cho người cộng sản
Chẳng mấy lại tan hoang
...
Với đôi lời tự bạch
Tôi nhắn nhủ mọi người
Giữ đôi tay trong sạch
Giữ phẩm giá cả đời
Với đồng chí, bè bạn
Tôi cũng góp đôi lời
Rằng cuộc đời dài, ngắn
Sống cho đáng con người
Đừng vì chút xấu hổ
Chút huyễn hoặc, tự hào
Mình thành vết xe đổ
Con em lại đi vào
Lại thành người cộng sản
Lặng im, đánh mất mình
Không dám nói, dám nghĩ
Chỉ cống hiến, hi sinh
Rồi cuối đời ngẫm lại
Chợt thảng thốt, bàng hoàng
Chúng ta đang góp sức
Phá đất nước tan hoang
Comments
Post a Comment