Skip to main content

Về bệnh nhân COVID-19 số 21

Bài viết hay quá: lột truồng bọn quan chức. Đáng đọc!
Về bệnh nhân số 21.

Vẫn ông Dũng, vẫn ông Thuấn !

Tôi được biết, đoàn đi Ấn Độ và Anh Quốc của Bộ KHĐT theo lời mời xứ bạn. 12 người chủ yếu là tham quan, học tập. Họ nằm trong Tổ Biên tập tiểu ban KT-XH Đại hội Đảng XIII sắp tới. Nghĩa là họ sẽ xây dựng cái gì đó về mặt thiết chế, lý luận. Và điều đó chưa xảy đến.
Họ tham quan ở Ấn Độ kêu gọi đầu tư, chưa có con số đầu tư phát sinh mới, chưa có chủ trương đầu tư được xác quyết direct tại các cuộc gặp. Ở Anh, họ tham quan học tập các chương trình khởi nghiệp, đương nhiên chưa có phát kiến gì.
Có thông tin họ về nước mở tiệc linh đình, mời ca sĩ ngồi cạnh ông Nguyễn Chí Dũng. Trong bối cảnh cả nước căng mình chống dịch, họ làm như vậy cũng có thể xem là trác táng trên nỗi sợ hãi của dân.
Hãy nghía lại lịch của giáo sư Thuấn, ca bệnh thứ 21, một người lên truyền thông với sơ mi cũ. Ngoài việc họp ở hội đồng lý luận, ông đi ăn trưa ở ks Deawoo, ăn tối ở nhà hàng, đi đánh golf cùng đồng sự. Cũng phải nhờ đến con virus, mới phơi lộ được sự thật đằng sau vẻ khiêm cung chí sĩ.
Quốc gia lâm nguy, thất phu hữu trách. Thân ông Dũng, ông Thuấn là cán bộ cấp cao, chưa mang thành tựu cho dân thì đã mang đến cho nhân dân mầm bệnh hoặc cảm giác thất vọng.
Chưa cần so với dân, hãy nhìn vào cuộc họp giữa đêm của Hà Nội, nhìn sự đau khổ của ông Vũ Đức Đam cũng đủ thấy sự chịu đựng khủng khiếp mà họ đã trải qua. Trong bối cảnh đó, một phái đoàn áo gấm xông hương vi vu xứ ngoại trở về, mang theo nỗi sợ hãi cho nhân dân, thật là trái khoáy.
Cô gái mang tên Hồng Nhung gây hoạ cho nhân dân, dù sao cũng tự đi bằng tiền của cô ta. Thân là lãnh đạo, một cái vé máy bay cũng tiền của dân, lại không tự chăm lo cho mình được, lại trở thành nguy cơ cho bao nhiêu người. Lãnh đạo như vậy, khuyên dân làm sao được, buộc dân nghe lời làm sao được.
Dân phải vừa gồng mình sống với dịch bệnh, vừa phải cố nuốt trôi cảm xúc tiêu cực này, không người nào mà không rấm rức, không ai còn chí hướng sống vì cộng đồng.
Quan nhân sống một ngày cố hưởng thụ một ngày, đụng chuyện lại hiệu triệu nhân dân thì dân nào chịu được. Hòn đá cũng chẳng có da, sức chịu đựng của dân không phải là vô tận !
nguồn: Facebook Nguyễn Tiến Tường

Comments

Popular posts from this blog

Xã hội không có phản biện - câu chuyện Ông vua cởi truồng

  ÔNG VUA CỞI TRUỒNG Ngày xưa, có một vị hoàng đế rất sính áo quần mới đến nỗi ông ta dành tất cả tiền bạc để may sắm. Ông chẳng bao giờ quan tâm đến dân chúng, đến binh sĩ; cũng chẳng ham ca nhạc hay các thú vui chơi, ngoại trừ những lần xuất du để khoe áo quần mới. Trong một ngày, ông thay đổi quần áo liền liền, mỗi giờ một bộ. Với các vị vua chúa khác, người ta thường nói: “Ngài đang bận họp nội các.” Còn với ông vua này thì chỉ nghe đám hầu cận trả lời: “Ngài đang ở trong phòng thử quần áo.” Thành phố nơi ngài đóng đô rất nhộn nhịp. Khách du từ nước ngoài đến vãng cảnh hàng ngày tấp nập. Một hôm, có hai tên bợm từ phương xa đến, xưng là thợ dệt bậc thầy. Chúng khoe rằng chúng có thể dệt những loại vải mà trên thế gian này không ai làm được; không chỉ đẹp về màu sắc và chất liệu mịn màng của vải mà còn có tính chất đặc biệt là : những ai mà tài đức không xứng đáng với chức vụ, hoặc những kẻ ngu đần thì không làm sao có thể nhìn thấy mặt vải. Nghĩa là, loại vải này sẽ trở nên tro...

Suy ngẫm ..

 Bài này được chép lại từ một cuộc trò chuyện ngắn với bác hưu trí gần nhà. Tôi, một người cộng sản Liêm khiết và trung thành Vì lý tưởng của Đảng Luôn chiến đấu, hi sinh Nay đã ngoài sáu chục Suy ngẫm lại cuộc đời Mắt tự dưng ngấn lệ Xin được chép thành lời Rằng: chúng ta, cộng sản Nói rất hay, rất nhiều Nhưng làm ra sản phẩm Thì chẳng được bao nhiêu Miệng ăn thì núi lở Dù biển bạc, rừng vàng Giao cho người cộng sản Chẳng mấy lại tan hoang ... Với đôi lời tự bạch Tôi nhắn nhủ mọi người Giữ đôi tay trong sạch Giữ phẩm giá cả đời Với đồng chí, bè bạn Tôi cũng góp đôi lời Rằng cuộc đời dài, ngắn Sống cho đáng con người Đừng vì chút xấu hổ Chút huyễn hoặc, tự hào Mình thành vết xe đổ Con em lại đi vào Lại thành người cộng sản Lặng im, đánh mất mình Không dám nói, dám nghĩ Chỉ cống hiến, hi sinh Rồi cuối đời ngẫm lại Chợt thảng thốt, bàng hoàng Chúng ta đang góp sức Phá đất nước tan hoang

Không đề 08/11/2022

 MỘT Ý nghĩa của Cộng Sản Là đem gom hết tiền Của nhân dân, tất cả Chia đều cho đảng viên